HƯƠNG HẢI THIỀN SƯ NGỮ LỤC
Giảng giải
Nhà xuất bản Thành phố Hồ Chí Minh 1999
BÀI TỰA
Vốn nghe, Phật Tổ ớ nước Tây Thiên Trúc truyền đến, ban đầu là Thái tử con vua Tịnh Phân, rồi Ngài lên núi Tuyết tu hành thành đạo, hiệu là Thế Tôn nói rộng ba tạng kinh điển. Sau đó truyền sang nước Chấn Đan (Trung Hoa) ở phương Đông, từ đời Hiếu Minh Đế triều Hán cho đến ngài Huyền Trang đời Đường, vâng chiếu mở mang truyền bá, lần lượt hơn năm trăm năm. Truyền đến nước Nam Tổ ban đầu là Tuệ Trung Thượng Sĩ được ấn chứng nơi Thiền sư Tiêu Dao. Thượng Sĩ lại dạy đạo cho vua Trần, truyền năm đời vua, làm sáng tỏ cơ nhiệm mầu của Phật pháp, rõ thấu ý chí sâu xa hiển và mật. Vua Nhân Tông bỏ nước xuất gia, lên chùa Hoa Yên thành Tổ Điều Ngự. Từ đây mặt trời Phật thêm sáng rực, bánh xe pháp càng xoay khắp. Cũng từ đây việc nghiên cứu học tập lời dạy xưa và kinh điển của Phật được mở mang truyền rộng dẫn khởi tông tích đến cho người sau thấu suốt cội nguồn để lại cho hậu thế.
Kính ghi lời tựa
Niên hiệu Cảnh Hưng thứ 8 (1747)
Ngày lành tháng 5 năm Đinh Mão
Đệ tử nối pháp soạn thuật
MỤC LỤC
A. CHÁNH VĂN
I. Bài tựa
II. Tiểu sử Thiền sư Hương Hải
III.Sư bị Chúa nghe lời gèm pha truyền cho về quê cũ
IV.Sư ra vùng bên ngoài gần trấn lập Thiền tịnh viện
V.Sư ra trụ trì dựng lập chủa Nguyệt Đường
VI.Khai thị ngộ nhập được duyên tốt truyền trao ấn chứng
VII.Sư năm tám mươi tám tuổi dặn dò Niết bàn
B. GIẢNG GIẢI
I.Bài tựa
II.Tiểu sử Thiền sư Hương Hải
III.Sư bị Chúa nghe lời dèm pha truyền cho về quê cũ
IV.Sư ra vùng bên ngoài gần trấn lập Thiền tịnh viện
V.Sư ra trụ trì dựng lập chùa Nguyệt Đường
VI,Khai thị ngộ nhập được duyên tốt truyền trao ấn chứng
VII.Sư năm tám mươi tám tuổi dặn dò Niết bàn
Ngũ Phúc Lâm Môn
|
Quy y Tam Bảo
|