ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC
NHƯ HÒA Dịch
NXB. PHƯƠNG ĐÔNG
TỰA
Pháp môn Tịnh độ Lý cực cao sâu, sự cực giản dị. Do vậy người thiên tư minh mẫn, tri kiến cao siêu thường xem Tịnh độ là pháp tu của bọn ngu phu, ngu phụ, chẳng chịu tu trì. Nào biết đây là pháp môn rốt ráo để mười phương Tam thế hết thày chư Phật, trên thành Phật đạo, dưới độ chúng sinh, thành thủy, thành chung. Họ thấy kẻ ngu ngu, ngu phụ tu được pháp này bèn coi thường, sao chẳng trong gội Hoa Nghiêm, bậc đã chứng bằng Phổ Hiền, bằng với chư Phật, vẫn phải dùng mười đại nguyện vương hồi hướng vãng sinh Tây Phương Cực Lạc ngõ hầu viên mãn Phật quả ? Miệt thị Pháp môn tịnh độ chẳng chịu tu là coi thường vị trong hội Hoa Nghiêm thuộc hạng người gì ? Chỗ quy tông cuối cùng của Kinh Hoa Nghiêm có đáng nên tôn trọng hay nên coi thường đây?
...
Nguyện người thấy người nghe đừng cho lời tôi nói là tầm thường, quê mùa rồi bỏ qua, chỉ toan lấy điều cao thâm, huyền diệu. Đạo của Nghiêu Thuấn chỉ là hiếu đễ mà thôi, đạo của Như Lai chỉ là giới, định, huệ. Thực hành được việc tẩm thường, quê mùa, hành đến cùng cực thì lý cao thâm huyền diệu, há còn phải cầu nơi nào khác nữa ? Nếu không thì chỉ cao thâm huyền diệu nơi đầu môi chót lưỡi, khi sinh tử xảy đến chẳng dùng được mảy may ! Xin độc giả lưu tâm !
Mồng Một tháng Chạp năm Đinh Mão , Dân Quốc 16 ( 1927 ), Cổ Tăng Thường Tam Quý Tăng Thích Ấn Quang cẩn soạn .
MỤC LỤC
PHẦN 1: ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC
Tựa
Duyên khởi tái bản Ấn Quang đại sư gia ngôn lục
I . Tịnh độ thù thắng
II . Khuyên Tín , Hạnh , Nguyện nên chân thành , tha thiết
PHẦN II: ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC
III. Chỉ dạy phương pháp tu trì
PHẦN III: ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC
IV . Luận về việc lớn sinh tử
PHẦN IV: ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC
V. Khuyên chú trọng nhân quả
PHẦN V: ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC
VI . Phân định giới hạn giữa Thiền và Tịnh
VII . Giải quyết những nghi hoặc thường gặp
PHẦN VI: ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC
VIII . Khuyên nhủ các thiện tín tại gia
PHẦN TĂNG BỔ
Mấy lời tâm huyết