Lời khai thị của ẤN QUANG ĐẠI SƯ
Không luận người tại gia hay xuất gia, cần phải trên Kính dưới hòa.
“Nhẫn việc mà người không thể nhẫn
Làm việc mà người không thể làm”
Thay thế việc nhọc cho người
Thành tựu việc tốt cho người
“Lúc ngồi yên: Lỗi mình thường nhớ
Khi luận bàn: chớ nói lỗi người”
Đi đứng nằm ngồi, mặc áo ăn cơm, từ sáng đến chiều, từ chiều đến tối một danh hiệu DI ĐÀ niệm liên tục đừng để gián đoạn. Hoặc niệm nhỏ tiếng, niệm thầm, trừ ngoài câu niệm Phật ra không nên khởi một niệm nào khác.
Nếu có khi vọng niệm vừa phát khởi, cần yếu ngay lúc đó tiêu diệt ngay. Thường sinh tâm hổ thẹn và tâm sám hối nghiệp chướng của mình.
Dù có tu trì cũng thường nghĩ công phu mình còn cạn cợt, chẳng nên khoe khoang, chỉ xem việc làm của mình, đừng để ý đến việc của người khác, chỉ thấy việc tốt của người, đừng xem việc xấu của ai.
Kính mọi người đều là Bồ Tát
Duy có mình thiệt là phàm phu.
Nếu quả y theo lời của ta mà thực hành đó, quyết định sanh về Tây phương Cực Lạc.
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT