THI PHẨM TỪNG GIỌT MA NI
THÔNG BỬU ( 301 trang)
Tp. HCM
PHI LỘ
Bản thể của cây cỏ là con người
Bản thề của con người là lời nói
Bản thề của lời nói là thi ca
Bạn dù hó tánh , hoặc chưa có dịp thưởng thức để yêu thơ, nhưng bạn vẫn không nỡ ngoảnh mặt với thơ, bởi vì trong bạn đã có sẵn tánh thơ; nếu mất tánh thơ là bạn mất một phần sự sống linh diệu của một kiếp người.
Cảnh trí đủ đẹp đẽ bao nhiêu, nhưng thiếu thi ca thì mất phần thơ mộng. Nhiều người chưa hề đặt chân đến chùa Hương (Bắc Việt) nhưng đã say mê, thiết tha, mến mộ chùa Hương, phải chăng là nhờ thi thơ
Thơ thi vị về chủa Hương thì nhiều lắm, nhưng bất cứ nghe bài nào, câu nào, người thưởng thức thơ liền thâm nhập cảnh chùa Hương nơi tâm hồn:
“…Thỏ thẻ rừng mai chim cúng trái
Lững Lờ khe yến cá nghe kinh
Thoảng bên tai một tiếng chày kình
Khách tang hải giật mình trong giấc mộng”
Chao ơi, êm đềm và thiền vị biết bao. Nơi nào, thời nào, thể chế nào, hoàn cảnh nào, dù cũng bấy nhiêu sự tình ấy, nhưng khi được thi thơ uyển chuyển, thi vị hóa, thì người cảm nhận sẽ được thể nhập sự linh diệu một cách lạ lùng.
Thì phẩm “Từng Giọt Ma Ni”- từng giọt sương đọng trên hoa sen, kết thành ngọc Ma ni.
Ngọc Kim Cương giúp trang điểm cho hàng tao nhân thêm phần diễm lệ, còn ngọc Ma Ni chỉ giúp điểm tô thêm rạng đạo, đẹp đời.
Mong thi phẩm “Từng Giọt Ma Ni”thẩm nhập vào lòng người, không phân biệt giai cấp, xu hướng thới gian, không gian, nó sẽ đến mọi nơi, mọi lúc, bất cứ hoàn cảnh nào, từng lời thơ như từng giọt ngọc, luôn luôn được kề cận đến mọi người, hầu xẻ chia mọi nỗi buồn vui, nhất là mong được nhập diệu vào tâm hồn mọi người từng giọt Ma Ni
Thi phẩm gồm 4 tập: Sơ khởi cháo đời 3 tập ( 196 bài)
TRƯỜNG CA BA MIỀN VIỆT NAM
EM MAI MỐT
SOI SÁNG ĐÈN NHÀ
Tập 4 VIÊN NGỌC BÔNG SEN sẽ tiếp tục, tuần tự gặp gỡ chư thiện hữu, hầu gọi là đáp tình tri ngộ vậy.
Trang trọng
Sa Môn THÍCH THÔNG BỬU
( Cuối kỷ nguyên 20)
MỤC LỤC
Giọt nào cũng thơ Soi sáng đèn nhà
Trồng hoa sen ngàn Ngân đời
Vương đế chi hoa Hãy nghe bằng con tim
Ban sơ Chớ vội
Rừng khuya Nở ngàn cánh sen
Giải Bừng tỉnh
Trao trọn Thức trước mặt trời
Hiểu gió Thực tế
Từng sợi nắng vàng Hãy thương chính mình
Bớt tỉnh thêm say Ánh đèn khuya
Tự soi Hiếu nhi
Lá hoa tham thiền Chỉ có một
Vườn địa đàng của con Chẳng nhiễm
Thuận dòng trời đất Chua xót
Giọt lệ ngân chuông Nhan sắc
Tri âm Sống đời thần tiên
Hiểu đời Lời xưa
Đi tìm phạm hạnh Nắng hạ
Vào thiển thất Tiềm năng văn nghệ sĩ
Hư thực Đối thoại
Tắm sen Như ánh mặt trời
Kho trời vô tận Ai vẫn chưa bừng
Khai cổng đá Tùng vẫn vươn
Biết Ai tên Hằng
Minh sư Cầu pháp
Phương pháp sống lâu Nhớ chọn thảnh thơi
Vô ngôn thông Tuổi mộng hoa niên
Múc gió ngàn phương Quan niệm
Mẹ là suối ngọt từ bi Lưới trời
Giỡn xuân Thời gian không gian
Quên nhớ, nhớ quên Sám hối
Nhỏ không trong Chỗ trú của quý nhân
Nỗi niềm của người mẹ nghèo Đêm đông chí
Lời ru của cát Xảo trung thành chuyết
Vận khí Thời
Cầu độc mộc Niềm vui trong nghịch
Những lẩm cẩm của đời tôi Sáu cửa cài then
Thông reo Chủ bốn mùa hoa
Dã tràng Vần thơ om Hủm
Thao thức Linh dược
Chánh tà Nghịch thuận
Tiêu dao Thuyền na bến vắng
Một với một là một Tinh luyện tứ đại
Cũng là đây Tuyệt đỉnh
Rộng như biển Nữ hoàng
Tâm sự với đá Mình tự sáng
Chiều xuống nơi bãi tha ma Hòa âm
Cả trờ vàng trăng Chín chín
Thuyết dị hành nam Một trăm