LỜI TỰA
Phật-giáo khởi-nguyên từ Ấn-Độ, sau truyền qua Trung Quốc, một nước rất phồn thịnh, đất rộng người nhiều; hơn nữa, Trung-Quốc vốn sẵn có một nền văn-minh truyền thống, tối-cổ từ các thời đại nhà Hạ, Ân, Chu tới Tiền-Hán, nhưng mãi đến thời đại Hậu-Hán Phật-giáo mới chính thức được du nhập. Và, nhờ nguồn giáo-lý cao diệu của Phật-giáo đã ảnh hưởng sâu đậm trong nếp sống tình-cảm và tư-tưởmg của người dân Trung-Quốc, nên Phật-Giáo đã phát triển một cách rất mau lẹ, chiếm hẳn địa vị của Nho-giáo và Đạo-giáo, để trở thành một tôn-giáo trọng yếu nhất của Quốc-dân.
Phật-giáo Trung-Quốc không những chỉ phát triển & nội địa, mà còn truyền bá ra các ngả. Phật-giáo Việt-Nam, Phật-giáo Triều-Tiên, và Phật-giáo Nhật-Bản đều chịu ảnh hưởng của Phật-giáo Trung-Quốc. Phật-giáo Trung-Quốc lại còn là một kho tàng phong phú nhất của nền tư-tưởng Á-Đông. Vì tư-tưởng Phật-giáo tuy phát sinh từ Ấn-Độ, nhưng về hoàn-cảnh tổ-chức giáo-học lại do Trung-Quốc. Những người muốn khảo cứu về văn-hóa Á-Đông, nếu không hiểu được Phật-giáo Trung-Quốc thì cũng không thể thấu triệt được Phật-giáo, hiểu được tư-tưởng tinh-túy của nền văn-hóa Á-Đông. Nhưng muốn hiểu về Phật-giáo Trung-Quốc, trước hết ta phải biết đến lịch-sử Phật-giáo Trung-Quốc. Ở Việt-Nam, những sách viết về lịch-sử Phật-giáo Trung-Quốc, lại rất hiếm và hầu như là không có. Cũng vì nhu cầu cấp bách đó, nên cuốn “Lịch-sử Phật-giáo Trung-Quốc” được ra mắt cùng quý độc giả.
Lịch-sử Phật-giáo Trung-Quốc gồm có Giáo-đoàn-sử, và Giáo-học-sử. Giáo-đoàn-sử ghi chép những sự biến chuyển, thịnh suy của giáo-đoàn Phật-giáo, và các vấn đề có liên hệ tới mỹ-thuật, văn-học, kinh-tế và tự-viện; Giáo-học-sử, ghi chép hệ-thống phát-triển về giáo-lý của Phật-giáo, giáo-nghĩa của các tôn-phái. Tuy phân-loại như vậy, nhưng không có nghĩa là Giáo-đoàn-sử và Giáo-học-sử khác biệt nhau. Cuốn “Lịch-sử Phật-giáo Trung-Quốc” này mới chỉ là khởi-thuyết nên chú-trọng về phương diện giáo-đoàn-sử; còn giáo-học-sử chỉ lược thuật những điểm nhận thấy là trọng yếu.
Cách phân loại về thời-đại của lịch-sử Phật-giáo Trung-Quốc có nhiều lối khác nhau. Như khu phân thành từng thời-đại, chia làm 5 thời kỳ, thời thứ nhất là “Thời đại phiên-dịch”, kể từ lúc Phật-giáo bắt đầu truyền tới cho đến đầu thời Đông-Tấn, ở thời này phần nhiều chuyên chú về việc phiền dịch kinh-điển. Thời thứ hai, “Thời-đại nghiên-cứu”, kể từ đầu thời Đông-Tấn đến thời-đại Nam-Bắc-triều, ở thời này không những chỉ chuyên về việc dịch-thuật, mà có khuynh-hướng về mặt nghiên-cứu. Thời thứ ba, “Thời-đại kiến-thiết” kể từ đời Tùy đến đời Đường là thời-đại Phật-giáo độc-lập, hoàn thành về giáo-nghĩa của các tôn-phái. Thời thứ tư, “Thời-đại kế-thừa” kể từ thời Ngũ-Đại cho tới đời nhà Minh, ở thời này chỉ là kế-thừa những giáo-học đã phát sinh ở đời Tùy, Đường, không có tư-tưởng giáo-học mới xuất-hiện. Thời thứ năm, “Thời-đại suy-vi”, kể từ đời nhà Thanh trở về sau, vì ở thời này không có tăng-tài xuất hiện, Tăng, Ni, tư-viện lại bị đào-thải. Tuy vậy, nhưng tới thời-đại Trung-Hoa Dân-Quốc thì Phật-giáo có cơ-vận phục-hưng. Hoặc lại khu phân thành “Tây-vực Phật-Giáo”, kể từ khi Phật-giáo mới truyền vào cho tới đời nhà Tùy, “các tôn độc lập”, kể từ đời nhà Tùy cho tới đời nhà Tống; “Tây-Tạng Mông-Cổ Phật-Giáo”, là thời-đại Lạt-Ma-giáo đời Nguyễn; và “Chư-tôn dong-hợp Phật-giáo”, kể từ đời nhà Thanh trở về sau. Hoặc lại dựa vào thời-đại của lịch-sử Trung-Quốc để khu phân về thời-đại của lịch-sử Phật-giáo. Theo cách khu phân này thì lý-giải được dễ dàng và tiện lợi hơn. Nên cuốn “Lịch-sử Phật-giáo Trung-Quốc” này cũng nương vào thời-đại của lịch-sử Trung-Quốc để khu phân về lịch-sử Phật-giáo Trung-Quốc.
Nội-dung của cuốn “Lịch-sử Phật-giáo Trung-Quốc” này, dựa theo thời đại, chia làm XVI chương. Ở mỗi chương đều bàn khái-quát về lịch-sử của thời-đại, và đại-cương của Phật-giáo, sự quan-hệ giữa Phật-giáo với Nho-giáo và Đạo-giáo, cùng là trạng-thái của giáo-đoàn Phật-giáo. Chương cuối là lược-thuật về lịch-sử Phật-giáo Trìều-Tiên.
Về tài-liệu tham-khảo để soon cuốn “Lịch-sử Phật-giáo Trung-Quốc”, phần tài-liệu thứ nhất rút tỉa trong các bộ “Lịch Đại Tam-Bảo-Kỷ”, “Phật-Tổ Thống-Kỷ”, “Quảng-Hoằng Minh-Tập”, “Xuất-Tam-Tang Ký-Tập”, “Khai-Nguyên Thích-giáo-Lục”, “Cao-Tăng-Truyện”, “Đại-Đường Tây-Vực-Ký” v.v… Phần tài-liệu thứ hai, căn cứ ở cuốn “Chi-Na Phật-giáo sử Cương” của tác gỉa Kayo Sakaino: “Trung-Quốc Phật-Giáo-Sử” của Ryoehu Michihata “Phật-giáo-sử Khái-Thuyết” thiên Trung-Quốc của Ztnyu Tsukamoto .v.v.. và nhiều sách khác hhư mục tham-khảo văn-hiến ở cuối quyển. Niên đai dùng trong cuốn sách này thì y cứ vào cuốn “Chi-Na Lịch-Đại Đế-Vương Niên-Biểu” của tác giả Raizo Yamane, và “Niên-Biểu” trong bộ Phật-giáo Đại-từ-điển của Bác-sĩ Shinkyo Mochizuki.
Cuốn “Lịch-Sử Phật-Giáo Trung-Quổc” này được in ra, chỉ nhằm vào việc giúp ích cho những người có chí-hướng tu học Phật-pháp, tìm hiểu lịch-sử Phật-giáo, nhất là lịch-sử Phật giáo Trung-Quốc, và cũng là để góp phần nhỏ vào việc xây dưng nền “Phật-giáo sử-học” nước nhà.
Chúng tôi tư nhận, việc khảo-sát về lịch-sử là một công trình lớn lao, nhất là trên bước đường phát-triển, thịnh suy vĩ-đại của 2000 năm lịch-sử Phật-Giáo Trung Quốc, nay đem thâu tóm ghi chép lại trong pham-vi nhỏ hẹp của cuốn sách nhỏ đâu phải là công việc dễ dàng. Nhưng, vì nhu-cầu đòi hỏi, và để mở một giai-đoan cho phong trào nghiên-cứu về lịch-sử Phật-giáo Trung Quốc, nên chứng tôi không quản sức hiểu biết còn nông-cạn, cố gắng sưu-tầm tài-liệu soạn thành cuốn sách nhỏ này để giới-thiệu phần đại-cưong của Lịch-sử Phật-giáo Trung-Quốc với các hàng Phật-tử và các bậc học-giả trong nước.
TRÂN TRỌNG
Sa-Môn THÍCH-THANH-KIỂM
MỤC-LỤC
CHƯƠNG THỨ NHẤT – THỜI-KỲ PHẬT-GIÁO DU-NHẬP
I.— Ngả đường Phật-giáo truyền tới Trung-Quốc
II.— Niên-đại Phật-giáo du-nhập
1)— Thuyết Tây-Phương Thánh-giả của Khổng-Tử
2)— Thuyết Thích-lợi-Phòng đem Phật-giáo truyền tới
3) — Thuyết Trương-Khiên đã nghe thấy Phật-giáo
4) — Thuyết lễ bái hình người vàng
5)— Thuyết Lưu-Hướng nói đến Phật-điển
6)— Thuyết khẩu-truyền Phật-giáo của Y-tồn
7)— Thuyết Niên-hiệu Vĩnh-Bình năm thứ 10
III.— Sự-nghiệp phiên-dịch của hai ngài Ca-Diếp Ma-Đằng và Thúc-Pháp-Lan
CHƯƠNG THỨ HAI – PHẬT GIÁO ĐỜI HẬU-HÁN
I.— Sở-Vương-Anh tin Phật
II.— An-Thế-Cao
III.— Chi-Lâu-Ca-Sấm
IV.— Các vị tăng dịch kinh
V.— Trạng-thái Phật-giáo đời Hậu-Hán
CHƯƠNG THỨ BA – PHẬT-GIÁO ĐỜI TAM-QUỐC
I.— Phật-giáo thời nhà Nguy
Đàm-Ma-Ca-La
Chu-Sĩ-Hành
II.— Phật-giáo thời nhà Ngô
Cư-sĩ Chi-Khiêm
Khang-Tăng-Hội
CHƯƠNG THỨ BỐN – PHẬT-GIÁO ĐỜI TÂY-TẤN
I.— Các bậc dịch kinh đời Tây-Tấn
III. — Sự quan-hệ giữa Phật-giáo, Nho-giáo và Đạo-giáo
CHƯƠNG THỨ NĂM – PHẬT-GIÁO THỜI-ĐẠI ĐÔNG-TẤN
I.— Lời bàn khái-quát
II.— Phật-giáo thuộc 16 nuớc Ngữ-Hồ phương bắc
Phật-giáo nhà Hậu-Triệu
Phật-Đồ-Trừng
Phật-giáo nhà Tiền-Tần
Đạo-An
Phật-giáo nhà Hậu-Tần
Cưu-Ma-La-Thập
Đạo-Sinh
Tăng-Triệu
Đạo-Dong
Tăng-Duệ
Phật-giáo nhà Bắc-Lương
Đàm-Vô-Sấm
Phật-giáo Đôn-Hoàng
III.— Phật-giáo thuộc nhà Đông-Tấn phương nam
Tuệ-Viễn
Bạch-Liên Xã
Ngài Giác-Hiền và chùa Đạo-Tràng
Phật-Đà Bạt-Đà-La
Phong-trào Nhập-Trúc cầu Pháp
Pháp-Hiển
Trí-Nghiêm
Thi-Lê-Mật-Đa-La
IV.— Trạng-thái Phật-giáo thời-đại Đông-Tấn
1)— Giáo-đoàn của Phật-giáo hình-thành
2)— Giáo-học của Phật-giáo phát-triển
V.— Bốn bộ kinh-điển trọng-yếu đã phiên-dịch trong thời-đại Đông-Tấn
VI.—Phép tu thuyền-quán lưu-hành cuối đời Đông-Tấn
CHƯƠNG THỨ SÁU – PHẬT-GIÁO THỜI-ĐẠI NAM-BẮC-TRIỀU
I.— Lời bàn khái-quát
II.— Phật-giáo thuộc Nam-Triều
Phật-giáo đời nhà Tống
Phật-Đà-Thập
Cương-Lương Da-Xá
Cầu-Na Bạt-Ma
Cầu-Na Bạt-Đà-La
Phật-giáo đời nhà Tề
Phật-giáo đời nhà Lương
Tăng dịch kinh
Mạn-Đà-La-Tiên
Ba-La-Mật-Đà
Phật-giáo đời nhà Trần
Tuệ-Tư
III. —Phật-giáo thuộc Bắc-Triều
Phật-giáo nhà Bắc-Ngụy
Võ-Đế Bắc-Ngụy Phá Phật
Cát-Ca-Dạ
Thích-Đàm-Diệu
Bồ-Đề-Lưu-Chi
Lạc-Nã Ma-Đề
Phật-Đà Phiến-Đa
Bát-Nhã Lưu-Chi
Phật-giáo đời Đông-Ngụy, Tây-Ngụy và Bắc-Tề
Đàm-Loan
Tuệ-Quang
Pháp-Thượng
Bồ-Đề Đạt-Ma
Sự phế Phật đời Bắc-Chu
III. —Tư-tưởng giáo-học ở thời-đại Nam-Bắc-triều
Tư-tưởng giáo-học
Tỳ-Đàm-Tôn
Niết-Bàn-Tôn
Thành-Thực-tôn
Tam-Luận-tôn
Tịnh-Độ-tôn
Nhiếp-Luận-tôn
Địa-Luận-tôn
Thuyền-tôn
Tư-tưởng Mạt-pháp
V.—Trạng-thái Phật-giáo ở thời đại Nam-Bắc-Triều
Sự phát-triển của giáo-đoàn
Hệ-thống tổ-chức
Giáo-đoàn trụy-lạc
Sự-nghiệp xã-hội
Lễ-nghi của Phật-giáo
Sự tín-ngưỡng của quần-chúng
VI.— Mỹ-thuật của Phật-giáo ở thời-đại Nam-Bắc-Triều
Kiến-trúc của Phật-giáo
Điêu-khắc của Phật-giáo
Động Đôn-Hoàng
Động Vân-Cương
Động Long-Môn
Động Thiên-Long-Sơn và Ương-Đường-Sơn
CHƯƠNG THỨ BẢY – PHẬT-GIÁO ĐỜI NHÀ TÙY
I.— Lời bàn khái-quát
II.— Các Đế-vương đời Tùy đối với công cuộc phục hưng Phật-giáo
III.— Tư-tưởng giáo-học
Thiên-Thai-tôn
Tuệ-Văn
Trí-Khải
Quán-Định
Tam-Giai-giáo
Tân-Tam-Luận tôn
Cát-Tạng
Đàm-Thiên
Danh-tăng của các học-phái
Linh-Dụ, Đàm-Diên
Tuệ-Viễn
IV.— Sự-nghiệp phiên-dịch
Na-Liên-Đề Da-Xá
Xà-La Quật-Đa
Đạt-Ma-Cấp-Đa
Chúng-kinh mục-lục
V.—Trạng-thái Phật-giáo
CHƯƠNG THỨ TÁM – PHẬT-GIÁO ĐỜI NHÀ ĐƯỜNG
I.— Lời bàn khái quát
II.— Tịnh-Độ tôn hưng thịnh
Đạo-Xước
Thiện -Đạo
Từ-Mẫn
III — Luật-tôn thành-lập
Nam-sơn-tôn
Tướng-Bộ-tôn
Đông-Tháp-tôn
Nghĩa-Tịnh
IV— Thuyền-tôn phát triển
Pháp-Dong
Hoằng-Nhẫn, Thần-Tú, Nghĩa-Phúc
Phả-Tịch Tuệ-Năng
Hệ-thống Nam-Nhạc
Hệ-thống Thanh-Nguyên
V.— Pháp-tướng tôn Câu-Xá-tôn xuất-hiện
Pháp-tuớng tôn
Huyền-Trang
Khuy-Cơ, Viên-Trắc
Tuệ-Chiểu, Câu-Xá-tôn
VI.— Hoa-Nghiêm tôn thành lập
Hoa-Nghiêm-Tôn
Đỗ-Thuận, Trí-Nghiễm
Nghĩa-Tương Pháp-Tạng
Trừng-Quán
Tôn-Mật
VII.—Mật giáo truyền-tới
Mật-tôn
Thiện-Vô-Úy
Nhất-Hạnh, Kim-Cương-Trí
Bất-Không
Mạn-Đà-La
VIII.—Thiên-Thai-tôn phục-hưng và Võ-Tôn phế Phật
Kinh-Khê-Trạm-Nhiên
Vô-Tôn phế-Phật
IX.— Sự-nghiệp phiên-dịch
Thực-Xoa Nan-Đà
Bồ-Đề Lưu-Chi, Địa-Bà-Ha-La, Đề-Vân-Bát-Nhã
Bát-Nhã, chúng-kinh mục-lục
X.— Trạng-Thái Phật-giáo đời Đường
Tư-tưỏng và tín-ngưỡng
Nhân-quả báo-ứng
Tín-ngưỡng đức Văn-Thù
Tín-ngưỡng Xá-Lợi của Phật
Chính-sách nhà vua đối với Phật-giáo
Giáo-đoàn tổ-chức
Sự-nghiệp văn-hóa, xã-hội
CHƯƠNG THỨ CHÍN – PHẬT-GIÁO THỜI NGŨ-ĐẠI
I.— Lời bàn khái-quát
II.— Nạn phế-Phật đời Hậu-Chu phương bắc
III.— Phật-giáo thuộc các nước phương nam
Ngô-Việt-Vương tin Phật-giáo
Phật-giáo thuộc nước Mân
Tư-tưởng Phật-giáo
CHƯƠNG THỨ MƯỜI – PHẬT-GIÁO ĐỜI NHÀ TỐNG
I.— Lời bàn khái-quát
II-—Vương-thất với Phật-giáo
III.— Các tôn phục hung
Thuyền-tôn
Thiên-Thai-tôn
Luật-tôn
Tịnh-Độ tôn
Tán-Ninh, Hội niệm Phật
IV.— Sự-nghiệp phiên-dịch
Kinh-điển mục-lục
V.— Xuất-bản Đại-tạng-kinh
Đại-tạng-kinh
Thục-bản, Đông-thuyền-tự-bản, Khai-Nguyên tự-bản,Tư-Khê-bản, Tích-Sa-bản
Phả-Ninh Tự-bản
Hoằng-Pháp tự-bản, Cao-Ly-bản
VI.— Trạng-thái Phật-giáo đời Tống
Giáo-đoàn Phật-giáo
Kinh-tế của tự-viện
Cấp-phát độ-điệp
Về mặt văn-hóa
VII.— Sự quan-hệ giữa Phật-giáo với Tống-Nho
VIII.— Sự giao-thiệp giữa Phật-giáo và Đạo-giáo
CHƯƠNG THỨ MƯỜI MỘT – PHẬT-GIÁO THUỘC NƯỚC LIÊU và KIM
I.— Lời bàn khái quát
II.— Phật-giáo đời nhà Liêu
Vương-triều đối với Phật-giáo, Thánh-tôn Hưng-Tôn, Đạo-Tôn
Khế-Đan Đại-Tạng-kinh, Tư-tưởng giáo-học
Phật-giáo với quốc-dân
III.— Phật-giáo đời nhà Kim
Nhà Kim dựng nước
Vương-Triều với Phật-giáo
Giáo-đoàn thống-chế
Tư-tưởng giáo-học
Khắc ván Đại-tạng-kinh
CHƯƠNG THỨ MUỜI HAI – PHẬT-GIÁO ĐỜI NHÀ NGUYÊN
I.— Lời bàn khái quát
II — Giáo-học Phật-giáo, Thuyền-tôn
Thiên-Thai-tôn và Pháp-Tướng-Tôn
Lạt-Ma-giáo
III. —Triều-đình với Phật-giáo
IV.— Đại tạng kinh Tây-Tạng truyền tới
V.— Sự quan-hệ giữa Đạo-giáo và Phật-giáo
VI.— Trạng- thái giáo-đoàn Phật-giáo
CHƯƠNG THỨ MƯỜI BA – PHẬT-GIÁO ĐỜI NHÀ MINH
I.—Lời bàn khái quát
II.— Giáo-học Phật-giáo
Vân-Thê Châu-Hoành
Tử-Bách Chân-Khả
Ham-Sơn Đức-Thanh, Ngẫu-Ích Trí-Húc
Tịnh-Độ-giáo phát-triển
Lạt-Ma-Giáo
III.— Sự-nghiệp khắc Đại-tạng-kinh, Nam-tạng bản
Bắc-Tạng-bản, Võ-Lâm-bản. Vạn-Lịch-bản
Sử-Liệu Phật giáo
IV.— Sự giao-thiệp giữa ba giáo
Phật-giáo với Đạo-giáo
Phật-giáo với Nho-giáo
CHƯƠNG THỨ MƯỜI BỐN – PHẬT-GIÁO ĐỜI NHÀ THANH
I.— Lời bàn khái quát
II.— Thanh-Triều với Lạt-Ma-giáo
III.— Cựu-Lai Phật-giáo
Thanh-triều với cựu-lai Phật-giáo, Luật-Tôn
Lâm-Tế-Tôn
Tào-Động-tôn, Tịnh-Độ-tôn, Giới cư-sĩ Phật-giáo
IV— Xuất-bản Đại-Tạng-kinh, Tục Tạng-kinh Long-Tạng-bản, Mãn-Châu-Văn Đại-tạng kinh
Tần-Già bản
V.— Trạng-thái giáo-đoàn Phật-giáo
CHƯƠNG THỨ MƯỜI LĂM – PHẬT-GIÁO TRUNG-QUỐC THỜI CẬN ĐẠI
I.— Cách-mạng Dân-quốc đối với Phật-giáo
Trung-Hoa Dân-Quốc
Phật-giáo bị đàn-áp
Văn-học cách-mạng
II.— Sự-nghiệp vận-động Hộ-pháp
Giáo-đoàn tổ-chức hóa
Vận-động Hộ-pháp của Thái-Hư Đại-Sư
Nhân-tài bối-xuất
III.— Sự-nghiệp xuất-bản ấn-loát
San-hành kinh sách Phật
Xuất-bản Đại-tạng-kinh
IV.— Trạng-thái giáo-đoàn Phật-giáo
V.— Kết-luận
CHƯƠNG THỨ MƯỜI SÁU – PHẬT-GIÁO TRIỀU-TIÊN
I.— Thời-kỳ Phật-giáo du-nhập
II.— Thời kỳ Phật giáo hưng-thịnh
Giáo-dục Phật-giáo
Thuyền-tôn du-nhập
III.— Thời-kỳ Phật-giáo xán-lạn
Vua Thái-Tổ Cao-Ly đối với Phật-giáo
Đại-tạng kinh Cao-Ly, Sơ-điêu-bản, Tái điêu-bản
Thuyền-Tôn xác-lập
Danh-tăng của Thuyền-Tôn
IV.— Thời-kỳ Phật-giáo suy-vi
Thời-kỳ Phật-giáo ngừng phát-triển
Thời-kỳ Phật-giáo dần suy
Thời-kỳ Phật-giáo suy-vi
V.— Phật-giáo thời cận-đại