MỞ CON MẮT THIỀN
THIỀN VIỆN TRÚC LÂM
THÍCH THÔNG PHƯƠNG
NHÀ XUẤT BẢN THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH - 2002
LỜI DẪN
Quyển sách nhỏ này, do chúng tôi góp những bài riêng lẻ thành. Ý nguyện trong đây là muốn giúp cho người học thiền một chút tia sáng trên đường trở về quê cũ. Song, thiền mà có tướng mắt, rồi có nhắm, có mở nữa sao? Nếu còn thấy nhắm mở, thì ánh sáng thiền hẳn là chưa mộng thấy. Nhưng ở đây nói "Mở" là tại sao? Bởi chính ngay cái TỰA này là ngầm ý muốn nhắc người học, phải đạt ý quên lời, khéo nhận lẽ thật ngay chính mình mà tự bỏ quên từ bao thuở! Mở mắt là NHỚ LẠI vậy thôi, không phải có con mắt để mở. Lo suy tìm con mắt để mở là lầm to.
Ôi, lẽ thật vẫn sờ sờ đó, tại sao người đành lờ qua không biết?
Ánh sáng chân thật vẫn hằng hiển lộ đây, chưa từng vắng mặt bao giờ. Lạ thay! Kẻ kẻ lại đi tìm, là tìm cái gì?
Thiền ở ngay tự tâm, không thể có trong chỗ khác, nhọc gì chạy đến người tìm kiếm?
Việc nhà mình lại đi hỏi ai? Ai trả lời được, hơn là chính mình?
Rời tâm mà có thiền, là thiền trong sách vở, trong ngữ lục, có thể tự hài lòng được sao?
À!
Một niệm chợt quên duyên,
Mới hay mắt vẫn sáng,
Còn ai đối diện mình?
Ồ!
Biết nói gì đây?
Xin gởi lại cho người!
Thiền Viện Trúc Lâm
Năm Tân Tỵ 2001
Kính ghi
MỤC LỤC
LỜI DẪN
Ta là gì?
Chơn tâm sờ sờ
Đường trở về
Cây bách của Triệu Châu
Trà Triệu Châu: Xin Mời!
Khúc ca trà thiền
Hồi đầu thị ngạn
Đóa hoa hồng dại
Sống lại