VÔ MÔN QUAN
ĐỆ NHẤT KỲ THƯ CỦA THIỀN TÔNG ĐÔNG ĐỘ
THIỀN SƯ VÔ MÔN – VŨ THẾ NGỌC dịch
NXB TỔNG HỢP TP. HCM
TỰ
Hai mươi năm xưa Trần Tuấn Mẫn, ông bạn đồng môn của tôi rủ cùng dịch và luận chú Vô Môn Quan. Khi đó còn hào khí tuổi trẻ, tôi như một gã kiếm khách trẻ vừa xuống núi, còn tâm mải mê hăng hái múa kiếm tịch tà giữa chốn chợ đời phiền lụy thị phi, tôi đã bỏ mất cơ hội.
Rồi chỉ sau những tháng ngày nặng trĩu với gió bụi giang hồ, mòn mỏi với những được thua còn mất, tôi lại mới có dịp quay về mái nhà xưa soi mình trên dòng sông cũ. Nhìn lại những buồn đau, những viễn mộng hoang đường đã trôi dài ra biển cả thời gian, tôi một lần nữa như lại tìm dần ra được những mảnh vụn của khuôn mặt mình.
Từng trang, từng trang Vô Môn Quan, từng Công Án, từng Công Án…như những đợt sóng xô tôi về lại quê nhà, về lại nhà xưa tìm lại chính mình của những ngày thong dong phiêu bồng…
Viết lại những dòng luận chú cho Vô Môn Quan, đệ nhất kỳ thú của rừng thiền Đông Độ, tôi chỉ muốn cùng chia sẻ với các bạn hữu xa gần một kinh nghiệm đã chảy trong máu Đông phương từ mười mấy thế kỷ qua.
Cung kính
Bát Bất Đường
Tiết Tiểu Tuyết mùa Đông 1988
VŨ THẾ NGỌC
MỤC LỤC